Không đề

em giữ nỗi buồn trong hai tay
buồn cứ tuôn ra những kẽ gầy
không gian rộng thế buồn giăng kín
buồn ở trong em vẫn ngập đầy
em thả nỗi buồn theo gió bay
buồn chẳng chiụ đi vướng ngọn cây
chiều nay nắng đổ vàng như nhuộm
ngước mắt trông lên lại thấy buồn
em khuấy nỗi buồn trong chiếc ly
buồn chẳng tan đi cứ xoáy tròn
những vòng nhung nhớ càng da diết
tha thiết làm sao lúc có nhau
em dấu nỗi buồn trong bóng đêm
buồn chẳng chìm đi cứ sâu thêm
đêm đen hun hút dài nhung nhớ
ánh mắt hôm nào ai dõi theo
em biết làm sao để thôi buồn
vì anh còn ở rất xa xôi
vì anh là cả trời nhung nhớ
ngập cả hồn em anh biết không

- Bánh Trưng - 
Share on Google Plus

About Phạm Quốc Đại

Mình thích màu xanh, yêu gấu trúc, thích cái nắng gió volga. Người yêu mình xinh nhất quả đất, hehe. :D
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét